Lịch sử Thừa Càn cung

Thừa Càn cung được xây dựng vào triều Minh năm Vĩnh Lạc thứ 18 (năm 1420), ban đầu có tên gọi [ Vĩnh Ninh cung; 永甯宫]. Năm Sùng Trinh thứ năm (1632), mới đổi thành Thừa Càn cung. Tên gọi " Thừa Càn" được lấy từ câu [ thừa kế hoàng nghiệp, thống lĩnh càn khôn (承继皇业,总领乾坤]. Năm Thuận Trị thứ mười hai (năm 1655) trùng tu, năm Đạo Quang thứ mười hai (năm 1832) tu sửa.

Cùng với Dực Khôn cung, Thừa Càn cung nổi tiếng là nơi sủng hậu, sủng phi cư ngụ. Minh triều mặc định nơi đây là Quý phi cung (貴妃宫). Thanh triều Càn Long đã từng ban thưởng [12 bức Cung huấn đồ] cho hậu phi ở Đông-Tây Lục cung, và Thừa Càn cung được ban bức [ Từ phi trực gián đồ] họa lại Từ Huệ Hiền phi thời Đường Thái Tông, trung liệt can gián Hoàng đế, phân tích việc chinh phạt thường niên tiêu tốn quốc khố, nên cắt giảm việc thổ mộc, xây dựng cung điện, là tấm gương sáng cho muôn đời. Đồng thời ngự bút biển, ban bốn chữ [Đức Thành Nhu Thuận].

Ngày nay, Thừa Càn cung và Vĩnh Hòa cung được dùng làm nơi lưu trữ các bảo vật bằng đồng của Cố cung bác vật viện Bắc Kinh.

Liên quan